Liên hệ quảng cáo: anh Nguyễn Long Khánh (mobile: 0907 707 171 - nick: nlkhanh - email: longkhanh1963@gmail.com)

Tập Thơ Thao Thức - Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng

Thảo luận trong 'Tản mạn' bắt đầu bởi Nguyễn Thành Sáng, 8/8/16.

  1. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    TÌNH MỘNG (2)


    Giữa độ trưa hè, cơn nắng cháy
    Mang niềm ảm đạm cánh thu bay
    Tâm tình, ý sống vương sầu héo
    Như áng mây lờ lững đó đây!

    Trơ trọi mảnh tàn trong giá lạnh
    Nỗi buồn lặng lẽ dưới chiều đông
    Hồn trôi xa vợi, ngàn tan tác
    Chìm đắm u hoài trước bão giông

    Từng đêm thao thức dưới mây sương
    Trống vắng tâm hồn, nỗi vấn vương
    Thả bóng vọng xa rồi khắc khoải
    Nhớ xưa chuỗi mộng, tắm trăng thương

    Những đêm nhấp nhố trên dòng nước
    Một chiếc thuyền đi giữa sóng ngàn
    Gió lộng cuồng phong vùn vụt thổi
    Cơ hàn, manh áo chẳng hề than!

    Biết bao kỷ niệm ngàn yêu dấu
    Và cũng bấy lần với nghẹn đau
    Dưới bóng hoàng hôn chiều đổ xuống
    Tiếng lòng điệp khúc nhịp lao xao…

    Tôi đã gặp em giữa nắng hè
    Khi lòng nhàn nhạt, thả sầu bay
    Nơi ai cũng lạnh hồn sương phụ
    Rồi quyện tơ tình, vạn đắm say

    Ngày tháng dần trôi dưới ánh hồn
    Niềm thương, nỗi nhớ thắm gần hơn
    Cảm như biển hẹn từ muôn thuở
    Thuyền mộng ngàn năm trở lại vờn!


    Nguyễn Thành Sáng
     
  2. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (25)

    Chia sẻ buồn với hồn ma hối hận
    Cũng thấy lòng chan chán kẻ muội mê
    Kết bạn xấu, bị rù quến, rủ rê
    Để đưa đẩy đường đi rơi hố thẳm!

    Công dưỡng dục, sinh thành bao năm tháng
    Trả Mẹ Cha gánh nặng nỗi thương đau
    Con của tôi, kỳ vọng có còn đâu
    Ôi! Nhức nhói! Tình sâu trao vô nghĩa…

    Lang dời bước, lẳng lặng dưới mờ khuya
    Nơi quả tím lê thê ngàn nhịp đập
    Ngọn phong sầu từ xa về từng chập
    Se sắt niềm ủ ấp thuở đời mơ

    Nay âm cảnh lại héo hắt, chơ vơ
    Bóng bảng lảng vật vờ mang thổn thức
    Nửa thương nhớ, nửa ôm bầu trăn trở
    Chuyện dương trần ánh tỏ với màn đen!

    Kiếp con người như thể một loài chim
    Khoảnh khắc tổ rồi tìm mồi dưỡng sống
    Giương đôi mỏng vào không gian lớn rộng
    Lắm nắng cuồng, gió lộng, hạt mưa sa

    Đến mai kia mỏi cánh, dưới dương tà
    Thân rũ rượi, là đà nơi tĩnh mịch
    Dõi mắt nhạt tận phương ngàn xa tít
    Từ trong tim rả rich tiếng bâng khuâng

    Kẻ đêm tối cùng với kẻ có trăng
    Ai cũng phải có lần rời cõi thế
    Chỉ khác nhau giữa hồn ma bóng quế
    Bên nhẹ nhàng, bên để tội mà thôi!...


    “Hồn Lang vẫn vừa đi
    vừa thổn thức”

    5/8/2016
    Nguyễn Thành Sáng
     
  3. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    TRỞ LẠI


    Thắm thoát thời gian qua cũng khá dài
    Hồn xưa cũ lần đi chưa trở lại
    Chốn băng giá thu hình trong vọng mãi
    Bụi phong trần quằn quại nắng trưa hè!

    Người cuốn chặt tâm tình vào quạnh quẽ
    Dưới đêm buồn thao thức ngắm trăng sao
    Mang tâm sự, mối sầu chôn hoang đảo
    Lặng nỗi hờn, ôm ấp chuyện ngày xưa

    Luôn nhung nhớ, trôi hồn về mộng thuở
    Nhìn dòng đời, trăn trở chuỗi ngày mai
    Cánh chim đơn nghèn nghẹn dưới tầng mây
    Hận tan tác biến hồn thành tượng đá

    Ai có hiểu một nỗi niềm tơi tả
    Vạn cung sầu kéo lại, liệng xa xôi
    Mảnh tàn hồn trầm lặng giọt sương rơi
    Đêm cô tịch rã rời ôm tuyết giá

    Nhìn giã dối, hận thù thành xa lạ
    Trả cuộc đời, lui gót, lặn chìm sâu
    Để không nghe, không thấy cả ngàn đau
    Nỗi thống thiết, tang thương dòng thế sự…

    Sa mạc hoang, ba mươi năm lữ thứ
    Ngày hôm nay ánh cũ đã quay về
    Giữa đêm sương ngửa cổ uống trăng thề
    Nguyện với đá, tìm lại hồn kẻ sĩ

    Tình đã vẹn, giờ đây ta lau lệ
    Cánh chim trời đã định hướng về đâu
    Kể từ đây trải bóng dưới ngàn sao
    Thuyền lộng ánh trên dòng xuôi gợn sóng!


    Nguyễn Thành Sáng
     
  4. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]


    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (26)

    Lang thả bước, nghe vướng sầu man mác
    Giữa bốn bề, bàng bạc cánh thu phong
    Cả tối đen phủ khắp dãy mênh mông
    Nghĩa trang lạnh, cõi lòng ma cũng lạnh!

    Rời khỏi cổng, bức tranh mờ lặng vắng
    Vẫn vật vờ, níu nặng bóng hồn sương
    Phảng phất đâu, nhè nhẹ tiếng ru buồn
    Dạ héo hắt, trào tuôn bao nỗi nhớ…

    Ai? Bên gốc cây nghẹn ngào nức nở!
    Như giọt tàn đọng cỏ, rụng thầm đêm
    Giống côn trùng rả rích tiếng con tim
    Cho bóng tối im lìm lay tỉnh giấc…

    Hỡi cô gái! Trông cô đầy chất ngất
    Mối đau thương siết chặt mảnh tâm hồn
    Đẩy tột cùng trên đỉnh ngọn héo hon
    Vạn khối xám phủ tròn lên suối biếc!…

    Hồn anh ơi! Em không còn tha thiết
    Bởi dương trần da diết thấm vào sâu
    Rồi trái cấm lầm lỡ kẻ vó câu
    Ngựa phóng thẳng, ngọt ngào cơn gió thoảng

    Hồn trinh nữ đắm chìm trong ánh choáng
    Nhẹ trao thân, chuốc hận mãi nghìn năm
    Cuộc đời em đã vỡ nát vầng trăng
    Bụng càng lớn, càng dần rơi hố thẳm

    Tình Mẹ Cha đã dày công nuôi nấng
    Bước tương lai hụt hẫng khắp mọi bề
    Trẻ chào đời giữa trùng điệp ủ ê…
    Là tất cả nẻo về nơi ngõ cụt!…


    “Hồn Lang đang ngậm ngùi
    nghe ma nữ, kể lể”

    6/8/2016
    Nguyễn Thành Sáng
     
  5. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]



    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (27)
    “Ma nữ thổn thức, kể lể”

    Đắng cay, tủi nhục tháng ngày
    Công Cha, nghĩa Mẹ năm dài trôi sông
    Không gian như thể chiều đông
    Thôi thì một chén cho lòng lặng yên!

    Nay em xuống dưới cửu tuyền
    Làm ma vất vưởng giữa miền tối tăm
    Nửa hờn nát mảnh hồn trăng
    Nửa thương Phụ Mẫu dương gian guộc gầy

    Nỗi niềm biết tỏ cùng ai
    Trở trăn, ray rứt cứ hoài không thôi
    Quá tin, nhẹ dạ để rồi
    Nghìn năm chuốc hận một thời muội mê…

    Nhìn em da diết ủ ê
    Nghẹn ngào, héo hắt, nẻo về mù khơi
    Xót xa, xúc động lòng tôi
    Thương cho thân phận chuỗi đời trầm luân!

    Em ơi! Ai chẳng có lần
    Lỗi lầm vụng dại khiến thân khổ sầu
    Nếu như vẫn mãi buồn đau
    Làm sao xoá được vết màu thấm nhơ

    Trăng thanh rụng xuống sau bờ
    Cũng khi trăng sáng lững lờ khung xanh
    Thì còn chuyển kiếp trần gian
    Ta còn có dịp trải ngàn đẹp xinh

    Giờ em nát quả tim mình
    Dứt day nghĩ đến thâm tình đìu hiu
    Hãy xem như ngọn gió chiều
    Trôi qua một thoáng, để nhiều vấn vương

    Phôi phai, giũ sạch nỗi buồn
    Thong dung từng bước tìm đường tái sinh!....

    8/8/2016
    Nguyễn Thành Sáng
     
  6. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    THAO THỨC DƯỚI CHIỀU


    Sáng chiều, sớm tối, bóng thời gian
    Êm ả, nhẹ nhàng chuỗi sống mang
    Như nước theo nguồn, luân chuyển mãi
    Rồi vào xa tận cõi thênh thang

    Ta đến trần gian từng bước một
    Tháng năm thơ ấu ở trong nôi
    Theo dòng sửa Mẹ dần khôn lớn
    Chập chững đôi chân trước nẻo đời

    Cứ thế trôi dần theo chuỗi sống
    Suy tư, trầm ngắm chuyện xa xôi
    Con tim rung cảm rồi vương vấn
    Nhịp khúc tơ lòng, lúc tả tơi

    Và mãi thời gian không trở lại
    Có khi lồng lộng cánh hồn bay
    Khi mang héo úa bầu tâm sự
    Trái đắng cuộc đời nỗi lắc lay

    Từng bước lặng lờ trên nẻo vắng
    Những chiều nhè nhẹ nhớ trăng sương
    Những đêm buồn bã, hồn đơn điệu
    Vọng áng mây lờ, nhỏ giọt thương

    Có lúc đắm hồn trong cõi mê
    Đường về mộng sống trải lê thê
    Con tim nồng cháy tình nhân ái
    Với những thu buồn giọt ủ ê...

    Chiều nay bóng xế khuất bên đồi
    Trăn trở tâm hồn nỗi nhớ khơi
    Nắng đã tàn dần đêm phủ xuống
    Nghe lòng thắm thiết vọng xa xôi!


    Nguyễn Thành Sáng
     
  7. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (28)
    “Lang rời đi, lòng nghĩ ngợi”

    Bước đi lòng thấy bùi ngùi
    Thương cho yêu lắm để rồi khổ đau
    Cánh hoa sắc đượm hôm nào
    Giờ tàn, nhụy rữa, lặng sầu đêm đen!

    Sao khờ dại thế hỡi em!
    Chữ tình đâu thể ngọt mềm vành môi
    Ân Cha, Nghĩa Mẹ cả đời
    Đạo con vẹn hiếu, chẳng rời tiết trong

    Yêu là da diết cõi lòng
    Yêu là lờ lững trên dòng sông xanh
    Du dương êm ả cung đàn
    Trải vào khung lộng muôn ngàn ngân nga

    Đêm thanh tắm ánh trăng ngà
    Chiều thu chiếc bóng, đậm đà vấn vương
    Ai kia chẳng tốt, tôi buồn
    Trọn lòng chân bước tìm đường đắp xây!…

    Chớ đâu là chén men say
    Khiến hồn vờ vật tháng ngày trao yêu
    Để rồi một thoáng nhạt chiều
    Lắng nghe gió thổi đìu hiu cạnh bờ

    Yêu thương hãy tợ như thơ
    Nhẹ nhàng nắn nót từng giờ canh khuya
    Mắt nhìn đăm đắm ảnh thề
    Từng dòng suối mát chảy về trái tim

    Yêu là gìn giữ cho em
    Yêu là hướng vọng những đêm bóng tròn
    Muội mê, vẩn đục bào mòn
    Rã rời, tan nát mảnh hồn yêu đương!....


    13/8/2016
    Nguyễn Thành Sáng
     
  8. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    NHỚ BẠN


    Thắm thoát thời gian lặng lẽ trôi
    Ba mươi năm thoáng một canh đời
    Phủ chôn quá khứ hồn tri kỷ
    Chén rượu thâm tình đã rụng rơi

    Có lẽ giờ nầy thân xác bạn
    Mục tan nhầy nhụa dưới lòng sâu
    Nấm mồ vô chủ nơi hoang quạnh
    Hay rã, xương chìm, thịt ở đâu!

    Từ bé, tuổi thơ cận dãy nhà
    Tâm tư hòa hợp, kết hai ta
    Chim non đôi cánh đồng bay lượn
    Sông nước, ngàn mây, duỗi nắng tà

    Thuở sắc trùng dương màu võ y
    Cùng nhau vun vút dưới trăng thề
    Khí hùng nam tử tung tay thép
    Trải sống thênh thang đón mộng thì!

    Đến lúc đường xa cùng một hướng
    Chí ngời sáng lộng cuốn mây sương
    Bởi duyên tôi bạc nên rơi lại
    Còn kẻ đăng trình, dặm bốn phương…

    Cảnh đời bỗng chốc ngàn thay đổi
    Chiếc áo phong trần gửi lại thôi
    Hai đứa quê nhà bươn bả sống
    Gian nan hai nẻo rẽ chia đôi

    Tôi giữ phận mình, thu bóng lại
    Bạn thì lỡ dại, bước lầm chân
    Tấm thân tàn tạ trôi vô định
    Và biến đâu rồi mấy chục năm
    Để tôi nhung nhớ mãi bao lần!


    Đốt nén hương lòng tưởng nhớ đến
    Lương Ngọc Tuấn bạn thân của tôi!


    Nguyễn Thành Sáng
     
  9. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]


    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (29)
    “Vừa đi vừa xót xa thổn thức”

    Còn đây! kẻ tầm thường hay bướm bạc
    Hút nhụy hồng, phó mặc cánh hoa tan
    Vui trải chiếu, ngắm trăng nhìn bát ngát
    Chẳng bận lòng dập nát cỏ gần thân!

    Bao ngọt mật đầu môi như suối chảy
    Nhẹ êm đềm loang mãi tận chân non
    Nầy tất cả lòng son trao tặng ấy
    Nghĩa đá vàng chẳng phải sớm chiều hôm

    Để xiêu lòng, vấn vương tình thơ mộng
    Bức tranh màu quyện bóng mãi chung đôi
    Đường tương lai xa xôi đầy nắng ấm
    Thật chan hòa, đượm thắm chẳng hề vơi…

    Là tất cả gió lùa qua khung cửa
    Cho mát về một thuở mái rèm treo
    Chỉ thoáng chốc, quay chiều lui gót trở
    Khuất sau hè cửa mở, bỏ đìu hiu!

    Kẻ phũ phàng, kẻ yếu lòng…có thấy?
    Sắc hương tàn run rẩy dưới trời đông
    Thuyền hoa mộng trên dòng xuôi nước chảy
    Bởi vì ai quằn quại, vỡ trôi sông

    Có nghe chăng tiếng hờn trong đêm lạnh
    Có hiểu lòng canh cánh nỗi niềm đau
    Lời yêu đương hôm nào nơi hẹn vắng
    Hóa trái sầu đè nặng mảnh tình sâu

    Có bao giờ các ngươi lòng day dứt
    Chán thân mình từng phút dưới đêm đen
    Đem bánh vẽ mịn mềm ngàn thơm phức
    Gạt ái tình, thừa lúc bóp con tim!...


    14/8/2016
    Nguyễn Thánh Sáng
     
  10. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    KÝ ỨC XÓT XA


    Thắm thoát cũng gần ba mươi năm trôi
    Trăng năm nào rụng rồi không trở lại
    Mảnh tình tàn ai hoài đeo nhức nhối
    Để mối sầu vời vợi nhỏ hồn bay!

    Chúa nhật nhớ bạn trai, tôi ghé thăm
    Thuở tuổi mộng, vầng trăng vừa tròn độ
    Gặp mừng quá! Trên phố em ôm chầm
    Anh Sáng tới! Ôm choàng đôi cánh nhỏ…

    Về đến nhà, vầng trăng ngời sáng tỏ
    Ngồi cận kề, kể rõ việc học hành
    Mới hôm qua em dành mười điểm đó
    Giỏi không hè? Em có xứng không anh?

    Em vô tư, hồn nhiên như cánh mộng
    Nhịp nhàng bay, trải bóng sáng tinh khôi…
    Rồi thời gian dần trôi theo chuỗi sống
    Để vô tình quên bóng thắm em ơi

    Về quê nhà, lao đời vào bão lớn
    Tôi quặt què, khốn đốn cuộc mưu sinh
    Vầng trăng xưa hữu tình theo sóng gợn
    Trôi xa dần vào chốn lộng mông mênh!

    Trở lại chợ, tình cờ trưa hôm ấy
    Gặp lại em, bệnh phải ghé Cần Thơ
    Trăng năm nào, hồn mơ còn phơi phới
    Mà bây giờ tôi mới thấy ngẩn ngơ…

    Duyên đưa đẩy, kết nhau thành tình mộng
    Dưới mây sương quyện bóng nhạc lòng ngân
    Nào ngờ đâu một lần hồn tan tác
    Để mãi sầu duyên bạc, nát hồn trăng!


    Nguyễn Thành Sáng
     
  11. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (30)
    “Gặp con ma vận tốc”

    Lang tiếp bước, nặng mang buồn xa xót
    Chuyện ái tình vàng vọt với đau thương
    Niềm héo hắt băng đường qua xóm nhỏ
    Giữa bốn bề đây đó phủ màn sương!

    Bỗng ai đứng, sát cột đèn rên rỉ
    Như tấc lòng thủ thỉ gửi đêm đen
    Dưới dãy sáng của đèn loang ngấn lệ
    Một ma hồn còn trẻ, tím con tim

    Sao đứng đó hỡi em? Đầy nước mắt!
    Nỗi nghẹn ngào, dằn vặt mãi không thôi
    Vạn hốc hác, rã rời trùm khuôn mặt
    Phả tối sầm, rụng mất ảnh trăng tươi…

    Em hối hận! Vô cùng em hối hận!
    Ngọn lửa bồng cuốn quấn mảnh hồn thanh
    Vô ý thức, leo cành đong đưa giỡn
    Để một ngày lỡ trớn, nát thân xanh!

    Dại dột hứng rồ ga tăng vận tốc
    Mượn âm vang gió lốc để làm vui
    Chiều hôm qua hết thời bị thắng gấp
    Xe chui gầm, phổi dập đứt lìa hơi

    Ôm tức tưởi, hồn về nơi cõi chết
    Giấc mộng ngàn chấm hết kể từ đây
    Cánh hoa yêu tháng ngày tơ thắm dệt
    Chốn dương trần rồi kết sợi cùng ai

    Đường tương lai rạng ngời đang phía trước
    Chỉ “cái bùng” quay ngược, bốc không trung
    Bỏ Mẹ Cha hoàng hôn vào con nước
    Cho sóng cồn lần lượt nhấn chìm luôn!...


    15/8/2016
    Nguyễn Thành Sáng
     
  12. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    GIÓ VÀ ÁNH (2)


    Nhà ai bếp lửa mới vừa nhen
    Lấp lánh tia hồng đuổi bóng đen
    Ấm áp chan hòa phôi cảnh vật
    Nỗi niềm quay tụ dưới khung đèn!

    Ngoài trời ảm đạm khuất sao ngời
    Dưới suối bã buồn lượn sóng bơi
    Từng chiếc lá đen lay động nhẹ
    Đong đưa giọt tụ dạ pha rơi

    Cảnh vật đắm chìm trong quạnh quẽ
    Cung tàn, kéo lại chút trăng mê
    Bỏ rơi vài ánh vào con nước
    Theo sóng đưa xa mất nẻo về

    Đêm rơi lấp loé không quay trở
    Để vắng âm u nghẹn dật dờ
    Bên phiến đá mờ hoa kín búp
    Thả sầu lặng lẽ đứng chơ vơ!

    Bốn phía như dìm trong tối thu
    Trôi về thăm thẳm cõi âm u
    Rồi tan biến khuất vào hoang vắng
    Một kiếp lưu đày cuộc viễn du…

    Chợt áng mây mờ lững thững bay
    Bầu trời sống lại, bóng vàng thay
    Trường giang, biển suối giờ khơi tốt
    Vạn sắc u hoài đã đổi thay

    Gió đã quay về, đẩy mộng say
    Dịu dàng, êm ả mảnh tình nay
    Dãy đen giờ biến thành muôn thắm
    Gió, Ánh đưa trăng phủ bóng đầy!


    Nguyễn Thành Sáng
     
  13. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (31)

    Khuya vẫn treo đây dãy ánh mờ
    Niềm thương nỗi xót tuổi đời mơ
    Ngàn yêu tha thiết, ngàn mong đợi
    Bỗng chốc thuyền tông, bể nát bờ!

    Bồng bột, u mê hay háo thắng
    Để rồi một thoáng mảnh trăng tan
    Ngàn thu vĩnh biệt ôm buồn hận
    Khắc khoải âm gian bóng ảnh tàn…

    Chạnh lòng, thơ thẩn bước chân đi
    Lãng đãng, đìu hiu, vọng thuở về
    Le lói, chập chờn xa điểm trắng
    Như đàn réo rắt, nhịp lê thê…

    Chuyện của trần gian chuỗi tháng ngày
    Muôn hình, vạn sắc mãi còn đây
    Dẫu nghìn thiên cổ không quay lại
    Vẫn đọng trong tim nỗi nhớ nầy!

    Ta từng héo hắt biết bao nhiêu
    Ôm nhớ, ôm thương tắm nhạt chiều
    Ôm hận, ôm sầu, ôm khoảng trống
    Chuỗi dài quạnh quẽ uống cô liêu

    Có những ngày thu tím cõi lòng
    Trăng vàng khuất núi, cả mênh mông
    Không gian vạn khối mờ mây xám
    Phủ chụp lên thân mảng tối sầm

    Đơn độc âm thầm giữa bóng đêm
    Từ trong sâu thẳm tiếng ngân tim
    Như hồi chuông đổ bầu thanh vắng
    Ru nhẹ hồn sương duỗi giấc tìm!...


    “Hồn Lang hồi ức về dĩ vãng
    thống khổ ở trần gian”

    18/8/2016
    Nguyễn Thành Sáng
     
  14. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    HỒN MỘNG HỒI SINH

    Gần ba mươi năm, một quãng đời dài
    Sương tuyết trắng, hồn buồn chôn, gói lại
    Vào tim sâu, pha phôi nơi mê mải
    Nỗi gian lao, bỏng cháy nắng trưa hè!

    Ngàn kỷ niệm liệm vào nơi quạnh quẽ
    Thuở linh hồn mạnh mẽ uống trăng sao
    Rồi lặng lẽ đưa về nơi hoang đảo
    Dấu mảnh tàn, manh áo mặc ngày xưa

    Chuỗi năm dài nấu nung tình muôn thuở
    Thầm ươm trồng hoa thắm rạng ngày mai
    Những lúc tơi tả bởi ánh mờ mây
    Chụp sẩm tối, hồn đi trên sỏi đá!

    Những chiều buồn, nhìn mưa rơi tầm tả
    Nghe chạnh lòng, buồn bã vọng xa xôi
    Thoáng nỗi niềm tê tái, giọt lòng rơi
    Như thảm đạm, ve sầu nơi cõi giá

    Nhìn cảnh vật bốn bề như xa lạ
    Mảnh linh hồn tan tác lặn chìm sâu
    Gửi sương, mây nỗi ái với niềm đau
    Chân nặng bước, dạt dào bầu tâm sự

    Ba mươi năm, một khoảng dài lữ thứ
    Đến hôm nay hồn mộng đã quay về
    Giữa đêm sâu trải bóng uống trăng thề
    Ta thao thức, lê thê tình thi sĩ

    Ngắm trăng tàn, sương pha sầu nhỏ lệ
    Dẫu thời gian, bóng xế nghĩa gì đâu
    Còn thổn thức, rung cảm dưới ngàn sao
    Thì còn mãi hanh hao vờn mộng sống!


    Nguyễn Thành Sáng
     
  15. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (32)
    “Vừa đi vừa thổn thức”

    Lại phải chán chường cảnh thế nhân
    Nhân tâm, đạo lý chột thui dần
    Vị tha, nghĩa sống, cành khô lá
    Ích kỷ, vô tâm, cỏ mọc tràn!

    Ý thức cạn cùn với xóm thôn
    Đàn ca, hát xướng dậy tùm lum
    Mặc tình thiên hạ bao hoàn cảnh
    Chỉ biết ta đây, mở hết thùng

    Tuổi trẻ năm xưa một bước đường
    Gặp người lớn tuổi kính nhường luôn
    Giờ muôn xấc xược tràn lan khắp
    Xáo trộn tôn ti, thật thấy buồn!

    Rượu chè, ngả ngớn với say sưa
    Khắp nẻo gần xa tợ gió lùa
    Từng chập, qua đi rồi trở lại
    Dịu hồn thoáng chốc, tiếp oi trưa…

    Đạo đức con người tuột dốc mau
    Lắm khi kẻ sĩ hỏi vì sao
    Rồi đau, rồi tiếc hương xưa cũ
    Đã loãng tan trôi tận chốn nào

    Chẳng thân, chẳng thế, ngậm bồ hòn
    Lặng lẽ thu hình, giữa sớm hôm
    Cố tránh xa ra bầu vẩn đục
    Âm thầm chiếc bóng, tím hoàng hôn

    May thay xã hội vẫn còn đây
    Vạn tấm lòng nhân, nghĩa khí đầy
    Dáng đứng thuyền đời trên lượn sóng
    Tận tình, tha thiết trải lòng xây!...


    20/8/2016
    Nguyễn Thành Sáng
     
  16. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    THƯƠNG NHỚ HỒN XƯA


    Thật đúng! Lâu đài xây bãi cát
    Khi trăng tàn lụn lại mơ đêm
    Trời chiều ảm đạm, mờ mây nhạt
    Vọng tưởng xa xôi, ngập ánh đèn

    Muốn hứng sao trời rơi rụng xuống
    Và về cõi tịch kéo rung chuông
    Để mong êm ả vào thanh vắng
    Ấm áp tình trăng cuối đoạn đường!

    Thế mà chẳng thấy giờ phai nhạt
    Gối mỏi, chân chùn, lụy bước đi
    Hằng tá dây leo chằng buộc bó
    Bước đường lạnh lẽo rặc sầu bi…

    Tôi hiểu cuộc đời là thế đó
    Thời gian biến đổi lắm ngàn do
    Dòng kinh đã cạn từ lâu lắm
    Mong ở nơi đây một bóng đò!

    Tôi chẳng còn yêu một xác khô
    Hết còn vương vấn mảnh trăng trơ
    Không thèm lưu luyến ngàn câu nói
    Nhạt nhẽo, khô khan, nhỏ dật dờ

    Tôi nhớ, tôi thương một ánh mờ
    Từ thời xa cũ trói hồn thơ
    Theo tôi đeo đẳng về muôn kỷ
    Chếch bóng, đêm tàn, với ngẩn ngơ

    Ôm ấp trong lòng tôi sống mãi
    Ngàn yêu, trăm nhớ chẳng hề phai
    Chẳng mơ xây dựng tình trên cát
    Huyễn hoặc lâu đài! Một đắng cay!


    Nguyễn Thành Sáng
     
  17. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]


    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (33)

    Bao thổn thức, suy tư trần thế
    Mãi vật vờ tâm trí hồn Lang
    Không gian chìm khuất vầng trăng
    Có còn lưu dấu chuỗi ngàn ánh xa?!

    Người tên “Sáng” sẽ ra thiên cổ
    Thoảng gió lùa nhấp nhố dòng sông
    Phù du khoảnh khắc bềnh bồng
    Trả về con nước mênh mông tự nào

    Chân duỗi bước, dạt dào khúc biệt
    Nhớ tháng ngày da diết trong tim
    Mảnh hồn hóa cánh loài chim
    Giờ đây lặng lẽ đi tìm….gì đây!

    Đâu những buổi men say, chén ngọc
    Đâu một thời lăn lóc gió sương
    Đâu đêm ngắm ảnh bên đường
    Đâu ôm thống hận đoạn trường…vì sao!

    Nay âm cảnh, vương sầu khoé mắt
    Từng bóng hình, nét mặt thân yêu
    Chập chờn ẩn hiện bao nhiêu
    Bao nhiêu ẩn hiện, bao chiều buồn tênh

    Đã hết rồi mông mênh nỗi nhớ
    Đã hết rồi trăn trở canh khuya
    Từng hồi nhịp đập lê thê
    Hồn thương gửi gió mang về nẻo xa

    Còn đâu nữa đậm đà tha thiết
    Trọn cuộc đời chỉ biết cho nhau
    Ra đi để lại mối sầu
    Vợ con gánh chịu ngàn đau…mất người!...


    “Hồn Lang vừa đi vừa
    nghĩ đến vợ con”

    21/8/2016
    Nguyễn Thành Sáng
     
  18. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    YÊU CÁI HỒN CỦA TÌNH YÊU


    Tình yêu! Ta đã rất là yêu
    Thao thức, nhớ nhung dưới ráng chiều
    Từng thả linh hồn trôi diệu vợi
    Ngày tàn, bóng xế, chuỗi buồn hiu

    Hoa lá, đong đưa mãi héo tàn
    Cây xanh trước cửa trải thời gian
    Thuyền xưa năm cũ theo dòng nước
    Tất cả…tàn phai, một phũ phàng!

    Trái đỏ hôm nào, nay đã rụng
    Sắc hương xuân thắm có còn đâu
    Khuôn trăng đầy đặn, hoa xinh nở
    Rủ xác trơ kia, một sẩm màu

    Ta nát mảnh lòng với nhớ nhung
    Không vì óng ả cánh hoa xuân
    Mà vì tha thiết ngàn yêu dấu
    Bóng sáng ngày xưa vút tận từng!

    Nhớ nào ánh mắt với làn môi
    Tiếng nhẹ trong veo duỗi bóng trời
    Non nỉ bao lời khơi thổn thức
    Trăng cười rạng rỡ, ánh sao rơi

    Thương nhớ hồn ai cuốn mực xanh
    Từng dòng thư thắm gửi trao anh
    Cho trưa hôm ấy cơm dừng bửa
    Bụng đã no rồi một bát canh

    Tôi nhớ! Tôi yêu cái mảnh tình
    Thời gian từng nhịp sáng lung linh
    Có con sông nhỏ lờ trôi nhẹ
    Một bóng con đò, bọt trắng tinh

    Ai kia chèo nhẹ đến bên mình!...


    Nguyễn Thành Sáng
     
  19. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]


    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (34)

    Càng nghĩ ngợi, càng thêm khắc khoải
    Bỏ dương trần để lại tình thâm
    Nợ duyên khoảnh khắc trăm năm
    Mãi còn vương vấn, muôn phần nhớ thương!

    Chân chậm bước trên đường, trăn trở
    Từ xa xa ò ó tiếng gà
    Một đêm sắp sửa trôi qua
    Niềm thương nỗi nhớ, hồn ma vật vờ…

    Chợt ánh mắt bất ngờ nhìn thấy
    Thân cây khô động đậy đằng kia
    Bươi thùng rác bẩn giờ khuya
    Mong tìm vạn tuế để về qua cơn

    Cả bốn phía không còn bận bịu
    Chỉ xà ngầu phản chiếu mà thôi
    Cái nào mủ nhựa một nơi
    Cái nào hổng phải thì dời một bên!

    Rồi bỏ bị, khoác lên xương xẩu
    Hai ống teo lẹ rảo phăng phăng
    Phải chăng sợ bị theo gần
    Bàn tay “đồng nghiệp” chiếm phần trời ban…

    Gẫm thế sự, hồn Lang chua xót
    Một cảnh đời lượm mót mưu sinh
    Âm thầm, lủi thủi một mình
    Chỉ mong, chỉ biết lặng thinh…móc tìm

    Móc cái dơ để tìm…cái bỏ
    Niềm hân hoan, hớn hở khi đầy
    Chỉ cần bước lẹ, lựa hay
    Vợ già bó gối khen tài của ông!...


    25/8/2016
    Nguyễn Thành Sáng
     
  20. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Active Member

    [​IMG]

    Tê Tái


    Ngọn lửa trong tim bừng dậy cháy
    Bốc lên nghi ngút, khói hơi bay
    Tình yêu một mảnh, giờ đây héo
    Còn nữa mà chi, vọng nhớ này!

    Nào hay trăng nhạt, ngàn sương lạnh
    Băng đã kết chùm, ngộp giá đông
    Và gió thu chiều thêm lộng tác
    Biến thành chuỗi rét dưới phong giông

    Để đêm đóng cứng giọt buồn sương
    Một cõi lặng tờ rỉ rả vương
    Kéo vạn cung sầu rên khắc khoải
    Cho bầu thêm quạnh, khóc sầu thương

    Ái tình lặng lẽ theo con nước
    Một sớm trôi xa tận chốn ngàn
    Như khúc tiêu ma rờn rợn thổi
    U hồn ai oán lệ hờn than!

    Khắc cánh hồn tình ngàn vạn dấu
    Cho thân đã chết lại thêm đau
    Để từ không lững, sầu rơi xuống
    Nát rụm mảnh hồn, vỡ xuyến xao…

    Hiu hiu gió thổi dưới trưa hè
    Từng xác ve sầu rụng rã bay
    Cành lá đong đưa thêm nhịp phụ
    Khiến vườn lặng lẽ lại thêm say

    Cho ai tê tái một mơ hồn
    Tỉnh giấc ảo dài, nhận rõ hơn
    Điệp khúc tơ lòng từ vạn thuở
    Chỉ như cơn thoảng lướt qua vờn!


    Nguyễn Thành Sáng
     

Chia sẻ trang này

Địa chỉ In lịch tết 2022 giá rẻ, uy tín nhất Hà Nội