NỐT TRẦM CẢM XÚC Rồi chợt hôm nào chuyển giá đông Tái tê, buốt rét trải giăng đồng Biết bao sương muối trùm lên đoá Bỗng thấy lạnh rồi ai biết không?... Thì ra hoa nở để rồi tàn Lửa rực năm nào cũng nguội tan Chầm chậm mây trôi về tít mãi Đến đây rồi khuất nẻo phương ngàn Còn gì để nhớ với mà thương Chiếc bóng cô đơn giữa quạnh trường Vương vấn, ngân nga hồn dĩ ảnh Một thời rạng rỡ dưới mây sương Tôi buồn, tôi nhớ, với tôi vui Vì chỉ một thời lại sớm trôi Và bởi được lần khoe ửng sắc Muôn đời kết tụ cũng bay hơi. 27/11/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn: nhatlang.com
DAY DỨT MẢNH TÌNH XƯA Kể từ hôm nói chia tay Nàng đi, đi mãi không ngày ghé tôi Ánh vàng giờ đã mờ trôi Đò đưa mấy thuở thôi rồi khuất xa, Trăng non sớm vội bóng tà Đường đi mấy đoạn để mà luyến lưu Em ngày tháng có sầu ưu Có vương vấn nhớ, có thu trải buồn Thời gian lặng lẽ mây sương Bến xưa, năm cũ, tình trường bể dâu Phôi phai, nhạt loãng từ lâu Hay còn đọng mãi tận sâu mảnh hồn?... 25/9/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn: nhatlang.com
ĐƯỜNG XƯA LÁ ĐỔ Dòng mệnh số an bài cay nghiệt Kẻ lấy chồng da diết tâm can Còn người đau đớn ngập tràn Bâng khuâng tấc dạ, ngỡ ngàng mây sương Ngày mấy lượt trên đường lá đổ Thắt thẻo lòng, trăn trở buồn tênh Còn đâu thương nhớ mông mênh Còn đâu ngày tháng bồng bềnh gió trăng Giờ nẻo vắng cung đàn héo hắt Từ đâu đây réo rắt nỉ non Lối mòn lặng lẽ bước chân Chập chờn kỷ niệm, muôn phần tái tê... 5/12/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn: nhatlang.com
HỒ THU GỢN SÓNG Trông ngày ấm áp, lá xanh tươi Óng mượt, sum sê trải bóng trời Duyên dáng khoe mình thân lắc nhẹ Nhánh cành trổ nụ, nhẹ nhàng vui... Vậy mà oi bức với mưa sa Cứ mãi trùm lên dáng ngọc ngà Bỏng rát, vật vờ nghiêng ngả héo Để sầu tím nụ, nhạt làn da... Tôi biết yêu là chuốc khổ đau Bước dài nâng chén rượu thu sầu Hồn uyên lạc nẻo mang vương vấn Lặng lẽ đìu hiu vọng nhịp cầu... 7/12/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn: nhatlang.com
Thơ Tình Buồn ----------------- VIẾT CHO MỘT NGƯỜI ——————————----- Em yêu ạ! Duyên tình thắm thiết của đôi ta dang dở bởi rơi vào vòng éo le mê tín tuổi tác của gia đình em, khiến cả một đời vương vấn và nhiều đau khổ cho em, em đã âm thầm chịu đựng, còn anh vì buổi đầu chưa hiểu ngọn ngành nên đành xuôi theo ngày tháng cố mà phôi pha. Sau mấy mươi năm tình cờ gặp lại, anh không ngờ trước hai việc: 1- Em đã uống thuốc quyên sinh bởi nỗi thống đau trắc trở duyên tình của hai đứa mình (may mắn được người hay kịp thời cứu sống). 2- Vì tình yêu và nỗi nhớ em đã trọn một đời dùng chữ ký gắn liền chữ cái tên của anh & em. Em thương ạ! Rung động và cảm xúc biết bao khi biết được hai điều ấy em đã dành cho anh, ẩn kín nơi tận cùng sâu thẳm của tâm hồn em!. Trước bao biến đổi phũ phàng của thời gian, hoàn cảnh, giờ đây anh không còn gì để tặng lại cho em, bù đắp xứng đáng một mối chân tình yêu thương, chỉ có dòng thơ này suốt chuỗi dài năm tháng buồn nhớ em, anh đã sáng tác, nay được kết liền lại thành “DÒNG THƠ VIẾT CHO MỘT NGƯỜI” thầm gửi vào đây trọn tấc lòng yêu thương của anh về em, mong an ủi phần nào nỗi đau trước dòng đời nghiệt ngã mà em đã gánh chịu!… EM ĐÃ SAI RỒI Lan ơi! Hãy khóc thật nhiều đi Cho nhẹ sầu đau vỡ mộng thì Một thuở trăng vàng soi suối biếc Ngờ đâu một sớm chẳng còn chi… Em nát tâm hồn theo tháng năm Bao lần khóc hận dưới khung xanh Héo hon, vàng võ chìm hiu quạnh Suốt mãi thời gian bóng nguyệt tàn Đối mặt cuộc đời mây xám phủ Bầu trời là cả sắc vàng thu Lá khô rơi rụng vườn hoang vắng Bốn phía bao quanh dãy mịt mù Hồn đã đóng băng suốt chuỗi dài Lệ lòng khô cạn bởi hoài ai Con tim xưa trẻ ngân lai láng Giờ chẳng còn chi nhịp đập này… Anh hiểu em buồn, em khổ đau Lắm khi thao thức dưới canh thâu Nhớ nhung dĩ vãng, thời hoa mộng Buồn bã âm thầm cuộc bể dâu Phải chi ngày ấy đừng im lặng Sợ vỡ trăng thanh, rã ánh tàn Khép kín nỗi niềm, xuôi định mệnh Để hờn với nghẹn lại cho anh Em đã sai rồi em biết không Ánh vàng luôn mãi sắc thanh trong Dẫu mây giăng phủ, vùi thân ngọc Có sá gì đâu một tấc lòng. Tháng 6/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) TAN VỠ Thoáng chốc qua rồi mấy chục năm Kể từ đêm ấy ngất men lâng Ôm tôi thắm thiết hôn say đắm Từ giã, em về bỏ bến trăng… Thật chẳng có ngờ, chẳng thể tin Người thương yêu dấu vội xa mình Âm thầm khép kín cung lầu mộng Bứt sợi chỉ tình, giũ bóng xinh Bởi những ngọt ngào quyện bóng ta Từ thời bé bỏng khéo lân la Cận kề khoe kể, đầy thân ái Những chúa nhật về Anh ghé qua Lúc trăng vừa độ tuổi tròn ngôi Đã kết ảnh hình đậm nét tươi Đến chuỗi thời gian duyên đẩy tới Hương lòng ngợp toả, thắm vành môi Đượm ngát tơ vương, ấm áp lòng Muôn phần hoa nở dưới vầng đông Em yêu tôi lắm, tôi thừa hiểu Vì cớ làm sao lại lấy chồng? Thế là tan nát quả tim côi Thật biết thì ra đã hết rồi Đứt đoạn cung đàn, trôi nguyện ước Ngỡ ngàng đôi ngả, bước chơi vơi Tôi chìm quạnh quẽ theo ngày tháng Hết thích nhìn lên lấp lánh vầng Vì có bao giờ tin ánh nữa Bởi mây bất chợt kéo giăng ngang. Tháng 8/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Tất cả 34 bài thơ tình buồn Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) viết cho người yêu, nguồn: NHẤT LANG THƯ QUÁN
CHỈ CHÚT NỮA THÔI LẠI QUÁ TẦM Chỉ chút nữa thôi, chẳng lạnh lùng Đẩy em văng xuống giữa mênh mông Lênh đênh, chới với theo làn sóng Buốt lạnh đờ thân quyện hãi hùng Chỉ chút nữa thôi, khỏi một chiều Đôi mình đối diện nỗi buồn hiu Dòng châu tức tưởi rơi tầm tã Khi hiểu vì sao rụng cánh diều… Anh sẽ đủ tiền lễ cưới em Chỉ hồng kết chặt mối lương duyên Thì đâu có cảnh giờ đây phải Muốn gọi mình ơi!...chẳng thể mình... 6/12/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook
Suốt bao năm anh chìm trong ảo mộng, chẳng ngờ em đẹp hơn mộng anh đã chìm! ——————————————————— NỖI NHỚ NIỀM THƯƠNG DƯỚI NẮNG TÀ Đọc dòng tâm sự của em thương Man mác lòng anh, gợn sóng buồn Giây phút chập chờn nơi trí não Ảnh hình cô phụ chuỗi canh sương… Người ấy của tôi tự thuở nào Đậm đà, tha thiết biết là bao Dẫu cho cách trở đường xuôi ngược Vẫn bức tranh xuân đượm thắm màu Thời gian chầm chậm lững lờ trôi Ước vọng, mơ đan ảnh tuyệt vời Lặng lẽ âm thầm tim ấp ủ Đợi ngày khảy nhạc dưới trăng soi Nhưng có ngờ đâu cảnh phũ phàng Vườn hoa giữa độ, đám mây giăng Từng cơn sấm sét, dày mưa đổ Hé nụ làn hương vội rã tàn… Cho kia ngày tháng nghẹn câu ca Da diết cầm canh, ửng lệ nhoà Mối chỉ tơ hồng treo cửa mộng Bất ngờ gió vụt đứt văng xa Để mãi nơi đây ảnh bóng tròn Cứ hoài lởn vởn, tím hoàng hôn Và sâu thăm thẳm, niềm vương vấn Thỉnh thoảng ngân lên một tiếng đờn… Phước hạnh chiều nay duyên tái ngộ Bâng khuâng tấc dạ chuyện ngày xưa Lỡ làng khúc nhạc, buồn ngơ ngẩn Nỗi nhớ, niềm thương dưới nắng tà… 03/11/2023 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook
VẬY MÀ AI NỠ Trăng buồn trăng có sao đâu Còn ta buồn nhuốm bạc đầu dưới trăng Trăng da trắng ửng lưng tầng Còn ta trắng thức, canh tàn sắc hương Trăng nghiêng ánh trải ven đường Dịu xoa êm ả màn sương vật vờ Còn ta cô lẻ quạnh bờ Chơi vơi nẻo vắng, hững hờ mây trôi Trăng sầu có bạn cung ngôi Muôn tia diệu vợi loé trời phôi pha Còn ta sầu chỉ với ta Tự mình an ủi, tự xoa nỗi niềm Trăng khuya ánh rọi xuyên rèm Ru hồn thao thức bên thềm chu du Còn ta khuya khoắt, mịt mù Trầm tư dĩ vãng, thiên thu não nề Nghìn năm trăng sáng nẻo về Còn ta một kiếp ngập bề xót xa Trăng có đêm, dãy ngân hà Dìu trăng đỉnh mộng, còn ta lạnh lùng… Ơ hay! Sóng vỗ bập bồng Thuyền kia đậu bến, xuôi dòng lắc lư Cũng rồi buổi sớm tinh mơ Thoả niềm phiêu bạt, lững lờ thênh thang Còn ta nỗi nhớ cưu mang Có hàng phượng vĩ, hè loang sắc hồng Có duyên kết nghĩa vợ chồng… Vậy mà ai nỡ... khiến lòng ta đau… 11/11/2023 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn thơ hay: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook
Ngang trái phũ phàng khiến tan vỡ tình yêu của đôi ta, em thống buồn, uống thuốc quyên sinh, may mắn thay được người phát hiện cứu sống, em làm đôi vòng vàng đeo tai, tên chữ cái của anh móc liền với tên của em, chữ ký cũng tên chữ cái của anh liền với tên của em…Vậy mà anh không ngờ! Và mới đây nữa em nói với anh: CẢ CUỘC ĐỜI CỦA EM DUY NHẤT CHỈ YÊU MỘT MÌNH ANH THÔI! Thu Lan em ơi! Anh da diết biết bao nhiêu! Trước tình yêu sâu thẳm em đã dành tặng cho anh, em có hiểu không em yêu thương của anh?… THỔN THỨC TIẾNG LÒNG Em trầm tư lự miên man Còn anh thổn thức, bâng khuâng nỗi niềm Nhớ xưa khoảng cách nối liền Cho nhiều yêu dấu, cho tìm về nhau, Thư xanh em gửi qua cầu Anh nghe từng chữ, xôn xao cõi lòng Lững lờ sóng nước bềnh bồng Duyên tình lai láng, mộng hồn đầy vơi Nào hay dâu bể cuộc đời Phũ phàng bão tố, tả tơi cánh thuyền Kẻ vòng lận đận, truân chuyên Người thì da diết, ngả nghiêng bóng chiều Dây tơ bện chỉ thả diều Cuồng phong bứt sợi, sáo diều trôi xa Phía đành làm vợ người ta Còn bên ngày tháng ngân nga cung đàn… Ngọt ngào hai tiếng Thu Lan Giờ đâu gọi nữa, lỡ làng bèo mây Khung chiều nhung nhớ lắt lay Chập chờn lởn vởn, ngây ngây khoé buồn… Đâu rồi thắm thiết, ngàn thương Đâu rồi dưới nắng hoàng hôn cận kề Đâu rồi tan hẹn em về Anh nhìn lưu luyến, lê thê phập phồng… Ai bắt sáo bỏ ngang sông Để kia ngơ ngẩn, ngắm dòng nước trôi Để này kỷ niệm một trời… Cứ hoài ẩn hiện, ngậm ngùi triền miên?… Chiều nay gió thoảng bờ hiên Dư âm dĩ vãng luồn xuyên ánh tàn Cành khô phe phẩy tia làn Ru sầu phiến ngửa, mơ màng hạt sương… 15/11/2023 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn thơ hay: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook
Thuở ấy! Những ngày mất em anh buồn da diết Còn đâu nữa! Tìm đâu bây giờ?... TÂM SỰ VỚI TRĂNG Này kẻ lặng gửi sầu cửa gió Vẻ u hoài, vàng võ sắc thu Tơ vương thả áng mây mù Hồn theo nỗi nhớ thiên thu biển tình! Niềm vương vấn ảnh hình năm cũ Nghẹn cung đàn, héo rũ tâm can Tìm ta, tìm một vầng trăng Để buồn tâm sự, để thầm thở than Ngươi có thấy! Lưng tầng u ám Cánh phong cuồng đẩy xám lờ trôi Cõi lòng ta cũng hỡi ôi! Khuất sau đỉnh núi, ngậm ngùi đêm đen… Vầng trăng hỡi! Bên thềm thao thức Ôm khối hờn day dứt, ưu tư Khiến cho giây phút thẫn thờ Tim ta trỗi nhịp giữa bờ luyến thương Ngươi cõi lộng trên đường luân chuyển Nay ánh tàn cuốn quyện sương pha Chạnh nhìn, thổn thức ngân nga Sẻ chia an ủi, xót xa não nề Nhưng mãi đó lê thê biến đổi Vẫn trời kia vời vợi mênh mông Cũng rồi tuần tự xoay vòng Từ từ chầm chậm tầng không hiện hình Còn ở ta chữ tình đã nát Hương ngọt ngào phảng phất chìm sâu Bể dâu, ngang trái để sầu Trăm thương ngàn nhớ tìm đâu bây giờ?… 19/11/2023 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn thơ hay: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook
CẢM CẢNH CHẠNH LÒNG Lại chợt bên kia khảy tiếng đàn Âm thanh sầu nặng tợ chuông ngân Dẫn về xa thẳm nơi quên lãng Thoát kiếp thương đau một cõi trần Rồi thấy vườn ai hở hở rào Tường Vi một bụi sắc hồng dao Đìu hiu, quạnh quẽ màu hoa tái Khuất nẻo thu sương ánh lệ trào… Rời đi lặng lẽ, dạ bồi hồi Thương khói lam tàn chỉ thoáng thôi Cảm nhịp cung sầu lay dĩ vãng Buồn cho đoá thắm nẻo chơi vơi. 8/12/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn thơ hay: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook
Anh đã từng thao thức thả hồn về những con đường kỷ niệm, từng lãng mạn, vu vơ thả hồn về những cánh vườn đầy hoa thơm, cỏ lạ, từng thẫn thờ thả bước đôi chân hồn vào cõi Mộng Nguyệt Lầu, ăn trái cấm, uống đầy ắp chén rượu tình… Đến một lúc nào đó anh chợt cảm thấy chán nản, mệt mỏi…thì cũng là vừa lúc hình ảnh yêu dấu của em lởn vởn, chập chờn sống dậy giữa trái tim anh, với tình yêu tha thiết, ngọt ngào, đầy trong sáng của đôi ta năm xưa khiến giờ đây nhìn xuống đôi bàn chân chuỗi dài đã dẫm nát biết bao nẻo đường, đã vướng đầy cát bụi, phấn hương, khiến anh cảm thấy ngần ngại, băn khoăn…và rồi anh cũng mạnh dạn tỏ bày cùng em! Chẳng ngờ mới hôm qua đây em nói: “Da em thương anh dù có bất cứ chuyện gì xảy ra đi nữa em không buồn! mình hy sinh cho người mình yêu! người mình yêu vui hạnh phúc mình mừng rồi!” Ôi! Thật ngọt ngào, ấm áp biết bao! Và anh đã thầm nghĩ: Đây mới chính là tình yêu thật sự của tình yêu! Cao vời vợi, vượt lên trên tất cả những lý lẽ cùng bản ngã thường tình… Anh xúc động vô vàn! Trong tận cùng sâu thẳm của anh khẽ nói: Anh cám ơn em! Cám ơn em thật nhiều! Rồi thầm nghĩ, ước nguyện làm thế nào để bù đắp lại xứng đáng với tấm lòng cao thượng, tin yêu ấy của em đã dành tặng cho anh!… THẪN THỜ TRIỀN MIÊN Canh khuya thao thức bên thềm Hình em chốn ấy, hồn anh muốn về Chơi vơi lạc bước câu thề Đành thôi nỗi nhớ, lê thê gợn buồn… Năm xưa ấm áp xuân vườn Trăng soi đỉnh mộng, niềm thương bến chờ Thênh thang gió lượn lững lờ Nhẹ ru giấc điệp giữa bờ ái ân Dấu yêu bấm phím cung đàn Du dương tiếng nhạc, trong ngần câu ca Khung tình lai láng ngân nga Men nồng, mật ngọt la đà hương say… Vậy mà tất cả giờ đây Hoa tàn trước ngõ, nắng gầy hoàng hôn Bâng khuâng thỉnh thoảng chập chờn Ảnh hình kỷ niệm, từng cơn não nùng Ai xổ lồng dưới hừng đông Bắt con sáo bỏ qua sông một mình Để kia dang dở duyên tình Trăm thương ngàn nhớ, rung rinh vạn sầu Ai gây ngang trái cơ cầu Để kia bến vắng, tím màu nước trôi Để cho đăng đẳng khung trời Vầng trăng lững khuyết, ngậm ngùi đêm đen Nỗi nhớ anh! Buồn nhớ em! Mà ôi! Chẳng thể! Chỉ niềm xác xơ Lời yêu, tiếng hẹn, câu chờ Dư âm dĩ vãng, thẫn thờ triền miên… 28/11/2023 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Nguồn thơ hay: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) Facebook