Liên hệ quảng cáo: anh Nguyễn Long Khánh (mobile: 0907 707 171 - nick: nlkhanh - email: longkhanh1963@gmail.com)

Gà rừng Saipan (Beryl W. Saylor)

Thảo luận trong 'Bài viết tuyển chọn - gà' bắt đầu bởi vnreddevil, 28/7/15.

  1. vnreddevil

    vnreddevil Moderator

    Gà rừng Saipan
    Beryl W. Saylor (The Gamecock, 1977) – http://www.ultimatefowl.com

    Người viết từng phục vụ bốn năm trong Hải Quân Mỹ và đi khắp các đảo ở vùng Biển Nam [Thái Bình Dương]. Hầu hết các đảo đều có gà rừng; đảo Ulitha, gần Philippines, có một số gà ô nhỏ, có thể bay lên hoặc vượt qua ngọn cây như chim cút, và chúng cũng to cỡ chim cút. Có ngày, tôi thấy một con thằn lằn dài sáu foot [1.8 m] đớp một con, “nhai” trếu tráo và nuốt nguyên con, còn sống và vẫn chòi đạp. Loại gà tốt nhất mà tôi thấy là trên đảo Saipan. Những con này có chân và cổ dài, khi gà đứng đuôi hạ thấp, đầu ngẩng cao. Chúng có mình đen với bờm xám, bạch kim, đỏ, lông đuôi màu gold hanh đỏ. Trống nặng sáu pound [2.7 kg] hay hơn. Mái có ngực trắng với viền đen và trắng ở phần trên của ngực. Những con gà này gan lỳ và đá mà không cần nắm lông. Chúng có mồng dâu nhỏ và một số không hề có chút mồng nào; không tích. Chúng có nọng to ở ngay giữa họng. Một trống có lãnh địa riêng và nhiều mái rải rác trong vùng đó. Nếu trống khác gáy ở vùng lân cận, nó sẽ nhao đến như bò điên. Có khoảng cách độ bốn hay năm trăm yard [366-457 m] giữa mỗi lãnh địa và ở vùng tự do này, các trống tơ sẽ tụ tập về. Tôi từng thấy đến cả hai tá gà tơ, và chúng cứ chạy rông như vậy cho đến khi đạt hai năm tuổi. Rồi một trong số chúng sẽ thách thức một số trống già và chiếm lấy lãnh địa và bầy mái của nó. Tôi hỏi thăm tất cả các tù binh Nhật, và họ nói đám gà đã ở đó khi họ đến đảo. Rồi tôi đến chỗ một tù trưởng Polynesian già và ông nói tổ tiên ông mang theo gà rừng khi họ mới đến hòn đảo cách đây từ hai đến ba ngàn năm. Hầu hết các nhà khoa học nghĩ rằng mọi giống gà nhà đều xuất phát từ Gà Rừng Đỏ mồng lá – tôi cho rằng họ đã sai và tôi nghĩ mình có thể chứng mình điều đó. Tôi đem về năm gà con từ Saipan hồi năm 1945. Ba trong số này không có mồng và thậm chí đến nay một số con cũng không có mồng. Sau 30 năm lai tạo và tìm hiểu về chúng, tôi tin rằng gà thuần không bao giờ có mồng. Vì vậy tôi bắt đầu cản gà không mồng với nhau để xem tôi có thể tái tạo gà thuần hay không. Bây giờ về bằng chứng mà tôi vừa nói – Mọi người đều biết rằng bạn không thể cản bò với ngựa. Hiển nhiên chúng xuất phát từ một tổ tiên chung, nhưng từ rất lâu, có lẽ hàng tỷ năm. Bò và trâu có thể pha với nhau, nên rõ ràng tổ tiên của chúng chỉ mới phân nhánh từ vài triệu năm trước mà thôi. Bây giờ, gà Saipan và Gà Rừng Đỏ cực kỳ khó pha; trong ba ổ 30 trứng, tôi chỉ thu được một con, vì vậy tôi đoán rằng tổ tiên của chúng đã phân nhánh trước cả trâu và bò. Gà sao (Guinea Fowl) còn gần với gà Saipan hơn là Gà Rừng Đỏ. Tôi có một trống tơ Saipan 8-tháng tuổi ghép chung với năm con gà sao mái và tôi thấy trống tơ đạp chúng vì vậy tôi ấp 10 trứng và năm con nở; tất cả đều có trống nhưng một số chết từ trong trứng. Tôi nghĩ nếu trống tơ già hơn thì tất cả đã nở. Chúng trông giống như là gà tây và tiếng kêu như công. Không có mồng và tích giống như gà Saipan, và lớn hơn cả hai bên cha mẹ. Tôi tin là có hai loài gà; Gà Rừng Đỏ sống trên cây và gà Saipan sống dưới mặt đất. Finsterbusch và những tác giả khác cho rằng có một loài gà rừng mà họ gọi là Gallus giganteus nhưng điều đó không đúng với gà Saipan do vậy tôi sẽ chỉ gọi chúng là gà Saipan bởi vì đấy là nơi duy nhất trên trái đất mà chúng sống hoang dã. Chúng phần nào to con hơn khi được nuôi bằng thức ăn tổng hợp. Không ai rõ nơi mà người Polynesian lấy gà – có lẽ đảo Samoa hay một số hòn đảo trên đường đi. Đó phải là nơi không có cây to và chỉ có cỏ thấp bởi chúng phát triển đôi chân dài để chạy và cần cổ dài để quan sát trên mặt cỏ, và nếu có mồng to, thì nó sẽ bị vướng vào cỏ và bị [thú săn] bắt. Những con không mồng sẽ thoát được để sinh sôi nhiều hơn. Chúng là loài gà bình địa (plain fowl), chúng không đậu trên cây. Một số sẽ đậu dọc theo chiều dài của chạc 2x4 [5x10 cm], chúng không đậu trên nền đất ẩm ướt và nếu có một thanh gỗ hay kệ trên lồng thì chúng sẽ nhảy lên đó. Rồi chúng có thể nghe tốt hơn nhiều so với các giống gà khác. Chúng nhận ra bước chân của tôi trước khi nhìn thấy, và nếu một người lạ bước đến thì chúng sẽ bỏ trốn. Tôi muốn nói rằng tất cả gà thuần dưỡng của chúng ta đều có đôi chút máu gà Saipan – chỗ nhiều, chỗ ít. Tôi nghĩ gà mồng lá có nhiều máu Gà Rừng Đỏ hơn là máu gà Saipan mồng dâu. Tất cả gà chọi đều có thể pha dễ dàng với gà Saipan, bởi vậy chúng nhất định phải có máu gà Saipan. Chỉ có Gà Rừng Đỏ thuần là không thể pha, hoặc chúng cực kỳ khó pha. Người Nhật đã làm thất thoát hàng ngàn con gà trên đảo – đủ loại, một số gà chọi, gà lơ-go trắng .v.v. Cứ gọi tên là bạn sẽ có. Đám gà này pha tạp với gà rừng Saipan. Khi tôi rời đảo Saipan vào năm 1945, tôi ngờ rằng chỉ còn độ hơn chục con gà rừng thuần và chỉ hơn một năm nữa là chúng sẽ biến mất. Vì vậy, thứ mà tôi sở hữu, tôi dám nói là những cá thể thuần duy nhất trên thế giới. Tôi hiện không bán gà Saipan và nếu có, tôi sẽ quảng cáo trên tờ The Gamecock. Tôi chỉ bán ra ba cặp gà này. Tôi bán cho Clarence Boles một cặp vào năm 1948 hay 1949. Tôi nhận được nhiều thư từ anh và anh đã thu được kết quả pha rất tốt. Tôi đã mất hết mọi thứ trong một đám cháy, các bản ghi chép, sách vở .v.v. Nhưng tôi nghĩ mình đã gửi gà cho Clarence ở California vào cuối năm 1948. Một người khác mua một cặp và pha chúng với gà Malay. W.M. Watson ở Florida mua một cặp và giữ thuần. Khi ông chết, tôi thu lại chúng. Boles là người duy nhất từng đá chúng, ngoài chính tôi. Tôi chỉ đá vài con. Tôi nghĩ năm lượt thả (pitting) là trận dài nhất mà tôi từng đá, hầu hết là một đến hai lượt. Gà pha nửa máu là những con duy nhất còn bản năng hoang dã. Gà ½ máu sẽ quất sụm mọi đối thủ bởi nó biết chính xác khi nào mình ở trong tầm đá với địch thủ và lần nào nó cũng đá trúng. Tôi dự định đưa một số con đến [giải] Copper State trong vòng vài năm nữa nhưng trước khi chết tôi sẽ bán ra một số con bởi tôi không muốn giống gà bị tuyệt chủng.

    [​IMG]
    Hình chụp vào năm 1999. Một trống tơ Saipan của Dr. Burnette ở Olmsted Falls, Ohio.
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/7/15
    tqcuong83 thích bài này.

Chia sẻ trang này

Địa chỉ In lịch tết 2022 giá rẻ, uy tín nhất Hà Nội