Liên hệ quảng cáo: anh Nguyễn Long Khánh (mobile: 0907 707 171 - nick: nlkhanh - email: longkhanh1963@gmail.com)

Kinh nghiệm đá gà đòn (Antonio Hidalgo)

Thảo luận trong 'Bài viết tuyển chọn - gà' bắt đầu bởi vnreddevil, 4/7/15.

  1. vnreddevil

    vnreddevil Moderator

    Kinh nghiệm đá gà đòn
    Antonio Hidalgo – Trích “Sabong – A Manual for Breeding and Fighting Cocks” (1993)

    “Trong vòng mười lăm năm, tôi cùng gia đình sống ở nước ngoài, hầu hết ở các quốc gia châu Á khác, và tôi không thể cản và đá gà trong phần lớn giai đoạn này. Dẫu vậy, tôi vẫn duy trì việc đặt mua các tạp chí gà chọi Mỹ [The Gamecock, Grit & Steel] và tôi dành hầu hết thời gian thăm nhà hằng năm [Philippines] của mình ở các trường gà, quan sát và cá độ các giải derby lớn.

    Ngoại lệ duy nhất là khi tôi được chỉ định làm lãnh đạo của UNICEF [Quỹ Nhi đồng Liên Hiệp Quốc] tại Miến Điện vào cuối những năm 1980. Trong những tháng đầu tiên ở đất nước này, tôi nhận thấy người Miến Điện rất đam mê chọi gà và đá thể loại cựa xương (naked heel). Vậy nên, trong các chuyến công tác về nông thôn, tôi nhờ tài xế mua càng nhiều gà càng tốt theo khả năng mà chúng tôi có thể chuyên chở về [thủ đô] Rangoon.

    Tôi hoàn toàn chẳng biết gì về thể loại cựa xương, và cả thập kỷ kinh nghiệm trong việc lai tạo và đá gà cựa dao dài (slasher) chẳng giúp được gì nhiều, ít ra là vào lúc khởi đầu. Tôi tìm kiếm những con xương nhỏ (fine-boned) và lông dài trong các chuyến thực địa của mình, dựa vào sự thân thuộc của tôi đối với gà chọi Mỹ, mà chẳng biết rằng loại gà này không phù hợp với thể loại đá cựa xương. Khoảng phân nửa số gà mà tôi mua đều bỏ chạy sau khoảng 30 phút thi đấu và số còn lại bị giết bởi những địch thủ ngoại hình dữ dằn hơn trong một hay hai giờ.

    May thay, vào một trong những chuyến đi, một vị trưởng làng nghe nói tôi đá gà ở Rangoon, đưa tôi hai trống tơ làm quà. Chúng là Asil Miến Điện, rất giống với Asil Thái, với đầu to, đuôi ngắn, cánh và bờm dài, cán và bàn chân to, rất cơ bắp, và dáng cực dựng. Tôi nhớ lúc đó mình tự nhủ rằng chúng trông thật xấu xí bởi tôi vẫn còn tơ tưởng tới gà chọi Mỹ.

    Kiến thức của tôi về biệt dưỡng cho phép tôi xây dựng một bài biệt dưỡng hữu hiệu cho thể loại đá cựa xương sau vài tháng thi đấu ở Rangoon. Nhận thấy rằng hầu hết các trận đấu đều mất từ một đến hai giờ, tôi bắt đầu xổ gà mình mỗi tuần một lần trong 20 phút không nghỉ. Cậu giúp việc người Miến Điện và tôi cũng xoay tua bằng cách cho những trống được huấn luyện rượt theo gà mồi (catch cock) trong tay chúng tôi vòng quanh khu vườn rộng trong tối thiểu 30 phút không nghỉ. Tôi biệt dưỡng hai trống tơ trong vài tuần theo cách này rồi đá chúng sau vài ngày nghỉ ngơi [ốp]. Chúng đá tuyệt vời. Một trống tơ, màu xám, thắng hai độ trước khi chột mắt, và con kia, màu điều, thắng năm độ trước khi tôi đưa nó cho người tài xế để lai tạo.

    Sau khi thắng nhiều trận với hai con trống tơ, tôi tập trung hết mực vào việc đá gà đòn và gửi tài xế đi mua những con ăn độ trong các trường gà ở Rangoon. Những con này được đưa về cho tôi và tôi sẽ tuyển chọn trong số đó bằng cách xổ. Vì đồng tiền Miến Điện mất giá, nên tôi phát hiện ra rằng mình có thể cạnh tranh với các sư kê tầm cỡ bằng cách mua gà thắng độ nhờ đồng lương đô-la của tôi. Lợi thế này, kết hợp với việc tuyển chọn cẩn trọng, nuôi nấng tốt, biệt dưỡng hiệu quả và cáp đá kỹ lưỡng, đã giúp tôi thắng phần lớn các trận đấu bằng chính gà của họ và đá theo luật trường của họ trong thời gian tôi ở Miến Điện. Tôi làm việc ở đó trong gần 5 năm, trong thời gian đó tôi đá từ 3 đến 5 con mỗi tuần vào mùa chọi gà trước những đối thủ xuất sắc nhất.

    Trong thời gian đá gà ở Miến Điện, tôi đã đề nghị cải tổ các hồ đấu 20 phút và đá ba trận đồng thời ở ba sới, bởi tư tưởng cựa dao của tôi đôi khi không chịu nổi các trận đấu dằng dai. Tôi cũng giới thiệu việc sử dụng testosterone để tăng cường thể lực và sức chịu đựng, thi đấu bằng cựa xương mài sắc, và cáp theo hạng cân, dựa trên kinh nghiệm đá cựa dao của mình.

    Đổi lại, người Miến Điện đã cho tôi một hiểu biết sâu sắc về sự gan lỳ trong trò chọi gà thực sự nghĩa là gì và tôi ra đi cùng với lòng kính trọng một đời với gà Asil mà tôi đang lai tạo ngày nay. Trải nghiệm Miến Điện cũng đập tan thành kiến hẹp hòi của tôi về việc gà chọi tốt phải trông và đá như thế nào, điều giúp tôi đánh giá một cách khách quan về giá trị của chiến kê đơn thuần theo thành tích của chúng – một kỹ năng vốn khó phát triển một cách đáng kinh ngạc.

    Vào năm 1990, sau 15 năm sống cùng những người xa lạ ở những vùng đất xa lạ, tôi quyết định từ nhiệm khỏi UNICEF để trở về Philippines cùng với gia đình mình. Một trong hai lãnh vực kinh doanh mà tôi xây dựng trong chuyến hồi hương là trại gà Magiting Game Farm, lần này có quy mô lớn hơn nhiều, để thỏa mãn khát vọng khôn nguôi của mình trong việc lai tạo và đá gà”.


    ====================================================================


    Ghi chú

    Bài viết này trích từ phần Giới thiệu trong cuốn “Sabong – A Manual for Breeding and Fighting Cocks” (1993) của tác giả Antonio Hidalgo người Philippines. Các cuốn khác của cùng tác giả về chủ đề chọi gà bao gồm “Professional Cockfighting” (1994), “Cockfighting Secrets” (1996) và “Travesia Tips and Cockpit Stories” (2001). Đối với tác giả, dường như tất cả các thể loại gà Phương Đông đều là gà Asil tuốt luốt nhưng thực ra, chúng là những giống gà khác nhau. Theo các nguồn thông tin trên mạng, gà đòn Miến Điện Pama giỏi lối đá quăng hay xạ (free kicker). Với lối này, gà né hụp hay lùi tát mà không nắm lông. Mỗi lần xạ càng nhanh và nhiều chân càng tốt. Hay một lối khác phổ biến ở Thái gọi là Malaw Pama mà gà chạy kiệu lòng vòng như thể gà rót. Nhưng một khi địch thủ thấm mệt và ngừng lại để thở, nó bèn quay lại và đá quăng để tận dụng lợi thế. Bài viết cũng nhấn mạnh đến ưu điểm của làng gà Mỹ bao gồm các lãnh vực lai tạo và biệt dưỡng mà các sư kê Việt trong thể loại đá đòn có thể học hỏi để nâng cao thành tích của mình.
     

Chia sẻ trang này

Địa chỉ In lịch tết 2022 giá rẻ, uy tín nhất Hà Nội