Tình gieo tiếng gọi Canh đêm vắng lặng, nỗi buồn tơi Gió chuyển mây ngàn phủ ánh rơi Bóng nguyệt đang đầy, lan toả vợi Cung trời giờ biến, choáng mờ trôi Xa xôi hồn bạn sầu tăm tối Gần gũi tình trăng thắm rạng ngời Ủ ấp nguồn thương, gieo tiếng gọi Ấm lòng giá lạnh, mộng yêu ơi! Nguyễn Thành Sáng