Tình Mộng Thênh Thang Trải giấc mộng hồn dưới bóng trăng Tình thơ, ý sống, nỗi niềm dângDẫu bao sóng gợn vờn theo nước Điệp khúc tơ vương mãi lộng tầng! Tay chèo lẳng lặng, cứ dần trôi Nhàn nhẹ, đong đưa dưới bóng trời Lòng gửi xa xôi về bát ngát Con thuyền êm ả, lướt ngàn khơi Gió lặn, lơi dần, vọng nhớ thương Tình ai, sắc đượm dưới canh trường Khi như da diết trao ngàn thắm Lúc quyện âu sầu, giọt nhỏ sương Có lúc thăng cao, hồn trải rộng Tình yêu chấp cánh duỗi bay xa Vượt qua biển lộng ngàn chao động Trầm ngắm hoàng hôn phủ nắng tà! Rồi cũng có khi thấy mỏi mê Đường về nẻo sống nặng lê thê Đôi chân khấp khểnh đường xa quá Nhưng ảnh hồn thương mãi đậm thề… Một bầu tâm sự luyến hồn ta Quá nhớ trăng thương, nhớ mặn mà Vàng đá, sắc son lời nguyện ước Linh hồn tình ái nhịp ngân nga Dưới ánh thênh thang, lóng lánh vàng Vần thơ, ý đượm kết hồn trăng Dẫu cho nắng hạ chiều thanh vắng Lướt sóng, thuyền duyên vẫn nhịp nhàng! Nguyễn Thành Sáng