gần cuối năm anh em bận việc riêng nhiều, nhưng ai cũng cố tranh thủ ghé qua chốn thư giãn quên thuộc vào cuối tuần, nó như một chứng nghiện như người ta nghiện cafe, thiếu thì buồn, dư thì mệt. Tôi cũng vậy, bệnh, mệt nhưng nằm nhà thì buồn, mang theo 5 chiến binh mà xông pha ra trận. Dàn trên lúc nào cũng đông và áp đảo dàn dưới. Tôi cũng chen lấn dành giựt để có được một trận trong dàn dưới. Chiến thắng một đấu thủ thuộc hạng lì bà cố, bị cắn nát hết mặt mà vẫn chống trả đến giờ cuối mới chịu chạy. (trang upanh đã bị ngừng hoạt động, anh em chịu khó xem clip từ youtube) đang cập nhật......